Mỗi người đều có lựa chọn, nhưng số lượng lựa chọn tuỳ vào khả năng của người đó.
Vd lúc mới sinh, số mệnh là bú sữa mẹ, ba mẹ là "Thiên", chỉ có lựa chọn là đói thì khóc hoặc không.
Lớn lên xíu được lên ngồi mâm cơm, có thể lựa chọn gắp cá hay gắp rau trước, nhưng khó mà có thể thêm vào bàn ăn cao lương mĩ vị gì.
Tới tuổi thì phải đi học, không muốn cũng không được, giờ ngoài ba mẹ còn có nhà trường là "Thiên ngoại Thiên", cũng có những số mệnh áp cho học sinh, những thứ buộc phải làm.
Khi ra ngoài làm công, ăn cơm chúa thì múa tối ngày, "công ty là thiên", có thể nghịch thiên hoặc khai thiên ra ngoài mở công ty.
Cơ mà vẫn phải tuân theo đại thiên đạo là nhà nước.
Người càng mạnh, công lực (kỹ năng, tiền bạc, quan hệ) càng cao, đạo hạnh (kiến thức) càng sâu thì lựa chọn càng nhiều. Có thể thuận thiên mà đi, hoặc nghịch phạt thiên hoặc khai tân thiên. Nhưng mà không thể tránh khỏi thiên ngoại hữu thiên. Thế giới thực khó có thể nghịch thiên liên tục, ảo tưởng cũng không khác: nhân vật cứ tưởng là đã thắng được tối thượng "Thiên", nhưng cuối cùng tác giả viết "hồi kết" thì cũng không tự biết được :P
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét