Cảm giác lưng chừng ở miền ảo ảnh
Không giàu nhưng cũng chẳng quá nghèo để than vãn
Không ổn định nhưng cũng chẳng quá bấp bênh
Không quá hạnh phúc và cũng chẳng bất hạnh
Không thông minh nhưng mà cũng chẳng thấy mình ngu ngốc
Thân thể và tâm hồn chưa già cỗi nhưng lại cũng không quá trẻ trung
Con đường phía trước vẫn còn nhưng thời gian dường như là có hạn
Đôi lúc cũng muốn liều mạng nhưng chân hay lười nhác
Và như vậy tôi đang đi lạc
Tự gọi đó là tự do
Dù vẫn còn âu lo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét