Mỗi người có một thú vui tao nhã khác nhau.
Có người đọc sách, có người du lịch, có người chạy bộ, có người gái trai, ăn uống nhậu nhẹt.
Cao Minh có thú vui tao nhã là thích nghe kể chuyện.
Cơ mà hắn không thích những câu chuyện "bình thường" của những người "bình thường"
Thế là hắn vào bệnh viện tâm thần, nghe câu chuyện của những bệnh nhân tâm thần.
Đó là nguồn nguyên liệu thô cho cuốn sách "Thiên tài bên trái, kẻ điên bên phải"
Dĩ nhiên là được lưu lại trong sách không phải là những kẻ điên thông thường, trong nhiều năm Cao Minh đã gặp quá nhiều bệnh nhân, những câu chuyện bình thường, không kết cấu, không ấn tượng thì chắc chắn là không có trong sách.
Kẻ điên trong sách, tư duy logic rành mạch, trí tuệ phần lớn đều cao hơn trung bình, thế giới quan lệch lạc so với "thông thường", nhưng niềm tin mạnh mẽ, cộng với sự thông minh và lý luận vững chắc của họ có thể làm lay động những điều "thông thường" mà chúng ta vẫn tin tưởng.
Góc nhìn của họ cực kỳ thú vị, và luôn làm người đọc phải suy ngẫm. Đọc để thấy ranh giới giữa thiên tài và kẻ điên, giữa tâm thần và bình thường nó chỉ mỏng manh như tờ giấy.
Và đừng cố bước qua :3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét